Giới thiệu
THÔNG ĐIỆP CỦA CHỦ TỊCH HỘI NỤ CƯỜI NHÂN ÁI
Trước đây, chúng tôi – những thành viên của hội Nụ Cười Nhân Ái cũng đã từng trải qua rất nhiều khó khăn và gian khổ trước khi có được ngày hôm nay, dù chưa thể gọi là thành công, nhưng dẫu sao, vẫn còn may mắn hơn rất nhiều hoàn cảnh khác trên cuộc đời này. Thế nên, hơn ai hết, chúng tôi luôn hiểu được tường tận ý nghĩa của từ “cực khổ” và hiểu rõ giá trị của cụm từ “nỗ lực vươn lên”.
Cũng vì lẽ đó, chúng tôi luôn làm việc ngày đêm để cố gắng giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn khác, những người luôn cùng chúng tôi hít thở chung một bầu không khí, tồn tại trên cùng một hành tinh, chỉ là, họ kém may mắn hơn chúng tôi mà thôi. Những việc mà chúng tôi đang làm, không gì khác ngoài mục đích chia sẻ và giúp đỡ cho họ, để họ có thêm niềm tin và nghị lực bước tiếp trên đường đời lắm nẻo truân chuyên.
Phương châm hoạt động của chúng tôi là: “NHÂN RỘNG GIÁ TRỊ” của tình yêu thương. Tình yêu thương đỡ nâng bao bước chân cơ nhỡ, tình yêu diệu kỳ xoa dịu bao mảnh đời oan trái cô liêu. Và tình yêu mà hội Nụ Cười Nhân Ái luôn muốn lan tỏa, cũng diệu kỳ như màu áo xanh đồng phục mà mỗi ngày, cả đội vẫn hằng tự hào khi được phủ khoác lên vai.
Ý NGHĨA ÁO XANH, LOGO HỘI
Trái tim dịu dàng đỏ mọng như máu huyết nhân sinh, hiền hòa thân thương như đồng bào ta – những người con đất Việt. Nâng đỡ trái tim là đôi bàn tay mỏng manh nhưng căng tràn nhựa sống, trắng trẻo thanh thuần như bản thể của tình yêu. Nhưng hồng tâm bạch thủ hãy còn cô đơn quá đỗi, thêm chút sắc vàng như nắng sớm ban mai. Vàng tinh nghịch nhưng vàng luôn ấm áp, vàng nổi trội nhưng cũng dịu dàng và sâu sắc lắm ai ơi! Đủ sức nâng niu trái tim hồng nơi bàn tay bé nhỏ, đủ sưởi ấm lòng người khi giá lạnh ngày đông.
Bao quanh tất cả là viền trắng vững vàng, là con tạo xoay vần là lưỡng cực đồng quy. Nơi âm dương giao hòa tạo nên chúng ta và thế giới, nơi những chiếc lá lành bảo bọc chiếc lá rách đơn côi. Nơi có chúng tôi – hội Nụ Cười Nhân Ái, luôn mở rộng lòng mình, đón lấy những đồng bào kém may mắn ngoài kia.
Phủ che chúng tôi là màu xanh của sự sống, của sự chữa lành cùng mộc mạc và bình yên.
Đó cũng là ý nghĩa, mà cả hội muốn truyền tải qua hình tượng chiếc logo bé nhỏ, nhưng lại là niềm tự hào to lớn nhất của chúng tôi. Một biểu tượng đại diện, mà khi đính lên áo hay trang sức của riêng mình, chúng tôi chưa bao giờ thôi tự hào khi là thành viên của hội Nụ Cười Nhân Ái, những con người mang sứ mệnh lan tỏa tình yêu thương.
SỰ DẪN DẮT CỦA ANH LÂM HUỲNH THIỆN LƯƠNG
Luôn nỗ lực không ngừng, các thành viên của hội, dưới sự dẫn dắt của anh Lâm Huỳnh Thiện Lương – hội trưởng và đồng thời cũng là CEO của công ty Kẹo Que Hạnh Phúc Thiện Lương, chúng tôi vẫn ngày ngày thực hiện sứ mệnh của mình – lan tỏa tình yêu đến với những hoàn cảnh khó khăn và kém may mắn. Không lớn lao gì, nhưng chúng tôi vẫn luôn tự hào, khi đã giúp hàng trăm bạn sinh viên đang thất nghiệp có được việc làm trên nhiều tỉnh thành, cũng như tạo ra sân chơi cho các bạn giao lưu, học hỏi và rèn luyện cùng nhau.
Và còn rất nhiều những chương trình từ thiện mang tính giải trí khác, mà chúng tôi tin rằng, mình đã để lại ấn tượng sâu sắc và đẹp đẽ trong lòng bà con cô bác – những đồng bào đã luôn ủng hộ chúng tôi. Nhìn nụ cười của họ, chúng tôi thấy hạnh phúc, nhìn họ ấm lòng, chúng tôi cảm thấy thật bình yên…
Đã từng nghe và chứng kiến rất nhiều những sự kiện éo le, những mảnh đời chỉ biết câm lặng nuốt nước mắt vào tim, lòng chúng tôi thắt lại. Nhưng cũng vì vậy mà chúng tôi chưa bao giờ dừng lại, vì nếu chúng tôi dừng lại, ai sẽ là người giúp đỡ họ đây?
NHỮNG HOÀN CẢNH KHÓ KHĂN
Giữa một thôn làng bình yên vắng lặng, khi mà tất cả mọi người sau một ngày mệt nhọc, lại quây quần cùng nhau bên chiếc TV cùng những chương trình giải trí, thì ở cuối thôn, nơi chẳng ai nhìn tới, lại là một góc tối ảm đạm u buồn. Trong căn nhà cấp bốn xiêu vẹo, giữa ngọn đèn dầu tù mù lan khói xám, một bà cụ lem nhem ngồi mân mê từng đường kim mũi chỉ bên chiếc đầu máy may hiệu Hồ Điệp xưa cũ; đó cũng là phương tiện mưu sinh duy nhất mà bà có.
Đón chúng tôi bằng nụ cười mom mem, mời chúng tôi bằng “trà dư tửu hậu”, nhưng đó cũng là tất cả những gì bà có thể làm. Giọng bà trọng trịu khi kể về cuộc đời mình, kể rằng vì sao bà lại chịu cảnh cô đơn, kể rằng chiếc máy may kia là tất cả những gì còn lại từ người chồng cũ. Một thứ kỷ niệm tình yêu thời ngây ngô trẻ dại, một “đôi tay” gián tiếp của người chồng quá cố, giúp bà sửa quần áo cho bà con láng giếng và nuôi sống bà trong những ngày tuổi già đau yếu.
Và giờ bà chỉ còn lại một mình thôi, nhưng cụ không cô đơn vì đã có chúng tôi rồi.
Giữa những ngày hè trời oi như đổ lửa, giữa vùng quê nghèo nắng cháy cả thịt da. Băng băng trên con đường lát đá lồi lõm, chúng tôi chưa kịp thưởng thức vẻ đẹp của làng quê yên bình, một hình ảnh khác lại đập vào mắt chúng tôi; một hình ảnh mà cho đến giờ chúng tôi vẫn còn in sâu trong tiềm thức.
“Ai nhôm nhựa không?”
Tiếng rao ngọng nghịu của một người phụ nữ, không đủ sức phá tan đi sự yên bình của trưa hè nên miền quê tĩnh lặng. Một mình cô cô đơn khập khiễng vác trên vai một bao tải lớn đầy chai, lon, sắt, nhựa, nhưng chiếc bao cũng không thể che đi khối u lớn nổi cộm trên tấm lưng còng còi cõm, dãi dầu theo năm tháng phôi phai.
Chúng tôi vẫn nhớ như in ánh mắt đầy sợ hãi cùng kinh ngạc, khi thấy nhiều người chúng tôi xuống xe cùng một lúc và tiến về phía cô. Cô chỉ yên tâm khi nhận thấy nụ cười vô ác ý, cùng với ý định giúp đỡ, nhưng một góc độ nào đó, cô vẫn dè chừng những người thành phố xa lạ như chúng tôi.
Mất mẹ từ sớm, cô được cha nuôi lớn trong đòn roi, gậy vọt; chứng kiến anh chị em mình thành đạt, trưởng thành, chỉ còn mỗi mình cô lặng lẽ khóc cười trong tâm trí mơ hồ vì căn bệnh thiểu năng. Cô chỉ nhớ mình tên Bần, ừ thì “bần” như chính cái cuộc đời của cô vậy.
Cô bị đuổi đi khỏi mảnh đất vườn nho nhỏ do cha cô để lại trước khi mất, đó có lẽ cũng là “kỷ vật của tình cha” duy nhất mà ông từng tặng cô. Có lẽ ông cũng thương cô, nhưng cô chẳng hề hay biết, có lẽ những lằn roi gậy vọt cũng chỉ là để giải tỏa những xúc cảm bức bối khi gánh nặng cơm áo gạo tiền luôn đè nặng mỗi ngày lên vai.
Chúng tôi chỉ biết ôm cô vào lòng, người con gái đáng thương với tâm trí mơ hồ.
Ừ! Chúng tôi không phải thiên thần, nhưng nhìn cô mỉm cười khi lần cuối cùng tạm biệt cả hội để bước qua ngưỡng cửa của nhà tình thương dành cho người khuyết tật, chúng tôi ai cũng rơi một giọt nước mắt ấm nóng. Một lời tạm biệt dành cho cô gái nhỏ, giải thoát cô khỏi chữ “Bần” đã luôn đè nghẹt một trái tim. Cảm giác như chúng tôi được đưa một chú cún lang thang về với mái ấm dành riêng cho nó, một mái nhà che chở những mảnh đời đắng cay…
Ẩn nấp sau sự hào nhoáng xa hoa của cuộc đời, đôi khi là những góc tối sầu bi vượt qua trí tưởng tượng mà chúng ta chưa từng một lần nghĩa tới. Hay chăng cũng là do bản ngã, do cái tôi ngu ngốc mờ đục đã che mờ đi lương tâm và lòng trắc ẩn vẫn luôn hằng hiện hữu trong trái tim ta…
Chúng tôi không nói rằng mình vĩ đại, chúng tôi chỉ đơn giản là làm công việc của mình thôi. Giản đơn chỉ là lan tỏa tình yêu và ánh sáng, giải thoát cho những mảnh đời mà khi nhìn lại, chúng tôi cảm thấy mình vẫn còn hạnh phúc lắm ai ơi!
Chúng tôi sẽ không dừng lại, không bao giờ…
Một số chương trương trình từ thiện của hội Nụ Cười Nhân Ái:
+ Chương trình Nụ Cười Yêu Thương 2 tổ chức 7/7/2019 tại UBND Phường Phú Thứ, TP. Cần Thơ, hội đã phát 100 phần quà cho bà con; gồm: “Gạo, mì ăn liền, đường, nước mắm, dầu ăn”.
+ Chương trình Nụ Cười Yêu Thương 3 tổ chức ngày 6/9/2019 tại UBND ấp Bưng Lức, huyện Trần Đề, tỉnh Sóc Trăng, phát 100 phần quà, gồm: “Gạo, đường, nước mắm, dầu ăn”.
+ Chương trình Nụ Cười Yêu Thương 4 tổ chức ngày 5/10/2019 tại Tp. HCM phát 500 phần quà cho những người vô gia cư.
+ Chương trình Nụ Cười Yêu Thương 5 tổ chức ngày 11/1/2020 tại TP.HCM phát 300 phần quà cho những người vô gia cư.
Để có những phần quà cho bà con, các thành viên hội Nụ Cười Nhân Ái đã cùng nhau bán hàng gây quỹ sản phẩm, gồm kẹo, quần áo,…để có tiền mua những phần quà ý nghĩa hơn.
Một số hoạt động vui chơi giải trí:
+ Hẹn hò cùng người lạ ngày 10/3/2019. Chương trình se duyên với những trò chơi bựa, lầy giữa các cặp đôi phối hợp với nhau tạo ra một bức tranh sinh động, để lại những hình ảnh khó quên.
+ Team Building Bọ Cạp Vàng ngày 21/4/2019. Với những trò chơi chui qua hang động, đi trên phao, bay từ trên không… Những trò chơi chắc chắn sẽ để lại nhiều kỷ niệm đẹp trong lòng mỗi chúng ta.
+ Team Building khu du lịch sinh thái Cao Minh ngày 4/11/2019 anh em các nơi quây quần bên nhau, cùng chơi những trò chơi tập thể cáp treo, đô vật,…cùng liên hoàn các trò chơi khác. Ngồi lại dưới mưa với nhau cùng ăn mừng chiến thắng.
Những hoạt động sinh hoạt cuối tuần vào ngày chủ nhật hoàn toàn miễn phí, nhằm để giúp các bạn giao lưu với nhau và rèn luyện kỹ năng mềm, rèn luyện tính cách, học hỏi và áp dụng những kiến thức ngoài thực tế.
Vào các buổi tối hàng ngày, hội Nụ Cười Nhân Ái đã tạo công việc làm cho hàng trăm bạn sinh viên trên các tỉnh thành. Công việc bán Kẹo Que Hạnh Phúc Thiện Lương, phù hợp với các bạn sinh viên và còn nâng cao nhiều khả năng khác của các bạn, cũng như kỹ năng thuyết trình, kỹ năng giao tiếp, kỹ năng đàm phán thương lượng, kỹ năng bán hàng, tự tin đứng trước đám đông,…
Ngoài ra, tại văn phòng hội có một thư viện mang tên Tủ Sách Nhân Ái, nhằm giúp cho các bạn giao lưu với nhau học hỏi thêm nhiều kiến thức từ sách. Những bạn thích đọc sách có thể giao lưu sách với nhau và ngồi lại văn phòng để đọc, có thể mượn sách về nhà và phải trả đúng hẹn.
Vì một đất nước văn minh lành mạnh, một giới trẻ đầy nhân tài; xã hội vơi đi những mảnh đời gian khó!
Chúng tôi sẽ không bao giờ dừng lại, không bao giờ thôi cố gắng! Quyết tâm! Quyết tâm! Quyết tâm!